Xách balo lên và đi. Chúng tôi có hẹn với Mộc Châu vào tháng 12. Đúng dịp đông sang, cái lạnh ở đây rất khắc nhiệt. Cứ ngỡ rằng đông kéo đến là Mộc Châu sẽ xơ xác, cây cối hoang sơ vì rụng hết lá nhưng khác hẳn với suy nghĩ đó. Mộc Châu tháng 12 đẹp lắm các bạn ạ ! Đó chính là vẻ đẹp đặc trưng của mùa đông cuối năm vùng Tây Bắc – Mộc Châu tháng 12 để lại cho tôi người con gái yếu ớt vương vấn mãi không quên.
Đường đến Mộc Châu
Mùa đông Mộc Châu vẫn lạnh giá theo cách riêng của nó – cái lạnh đặc trưng của miền sơn cước. Vậy nên, khi đặt chân lên Mộc Châu dịp tháng 12 này, bạn đừng quên khoác áo ấm để giữ ấm cho cơ thể và thỏa thích rong chơi, khám phá mảnh đất nơi này. Dù bước vào những ngày đông, thế nhưng đến với Mộc Châu bạn sẽ được ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên độc đáo và lạ lẫm khác xa những ngày thường mộng mơ và lãng mạn.
Điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi sau hơn 200km đường dài vượt qua những đoạn đường sương mù dải trắng xóa là chợ Mộc Châu. Điều đầu tiên làm tôi ấn tượng mãi không quên là người dân ở đây rất thân thiện, nụ cười của em bé vùng cao làm xóa tan đi cái lạnh của mùa đông.
Chợ Mộc Châu
Dịp cuối năm chợ Mộc Châu ồn ào và tấp nập, rau cải rất tươi và ngon. Có những loại cây, quả rừng rất lạ mắt mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Do thời tiết trên này lạnh nên trồng được rất nhiều loại rau đông như bắp cải, cải thảo, su hào…. Cây nào cây đấy to như cải thảo Hàn Quốc vậy.
Đến với Mộc Châu, chúng tôi được cô chú chủ Homestay đãi món lẩu gà cùng với các loại rau tươi của nhà tự trồng được và còn được thưởng thức món thịt trâu sấy- Đặc sản của vùng núi Tây Bắc. Thịt trâu gác bếp bên ngoài thì khô và màu nâu thẫm, nhưng phần trong vẫn hồng hào, tươi đỏ, ngọt đậm đà. Cách ăn phổ biến nhất là xé nhỏ, chấm cùng chẳm chéo làm mồi nhậu, cầu kỳ hơn người ta xé nhỏ ra làm nộm, cào, nấu, lẩu… Trong nhà người dân vùng cao vẫn thường trữ một ít thịt trâu gác bếp, dùng khi có khách quý đến chơi sẽ đem ra mời.
Thú vị nhất là thưởng thức thịt trâu gác bếp trong một ngày se lạnh. Xé thịt chấm với chẩm chéo nhâm nhi với chén rượu ngô cay xè thơm lừng, cảm nhận vị ngọt, vị cay, mùi thơm nơi đầu lưỡi khiến người ta thích thú.
Ngày thứ 2, chúng tôi đến với thác Dải Yếm. Tại sao người ta gọi đây là thác Dải Yếm? Chúng tôi đùa nhau là trông nó giống hình cái yếm của trẻ con.
Có thể bạn quan tâm: Du lịch Mộc Châu cần chuẩn bị những gì
Thác Dải Yếm đẹp như một nàng tiên
Thác Dải Yếm là điểm du lịch nổi tiếng của Mộc Châu. Đường xuống Thác hơi khó đi, đường có bậc thang nhưng khá dốc. Quanh đường xuống, người dân bản địa lập các booth để bán hàng, bán đồ lưu niệm. Bạn có thể mua hàng ở đây vì mình thấy nó vừa giá. Xuống đến thác, mình ấn tượng với độ cao của thác. Nó không hùng vĩ như các thác mình thấy ở tây Nguyên, nó có nét gì đó nhẹ nhàng hơn. Nước chảy từ thác xuống không nhiều, nhưng nhìn rất mềm mại. Người ta đã dựng rào chắn quanh chân thác để đảm bảo an toàn cho người tham quan. Xung quanh là một màu xanh, rất xanh, không khí trong lành và mát mẻ.
Nước trong xanh bên thác Dải Yếm
Thác Dải Yếm đẹp như một nàng tiên, cảm giác rất mềm mại, dòng nước chảy xuống không ồ ạt, không vội vàng mà nhẹ nhàng, êm ả, nước xanh mát mắt làm níu chân những người khách phương xa.
Nếu có điều kiện bạn hãy đến Mộc Châu vào những ngày cuối năm để được chiêm ngưỡng những khung cảnh đẹp như thần tiên vào thời điểm này: Thác Dải Yếm đẹp như một nàng tiên,rừng hoa mận nở trắng cao nguyên, mùa hoa đào tươi thắm, đồi chè đẹp mờ ảo trong màn sương sớm… và tôi chỉ muốn nói rằng:” Hãy xách balô lên và đến với Mộc Châu”.